Tương tác với con người Oryzomys palustris

Chuột gạo đồng lầy thường không quan trọng đối với loài người, và có thể đây là lý do cho việc chúng không được nghiên cứu kỹ như một số loài gặm nhấm ở Bắc Mỹ khác. Vào năm 1931, Arthur Svihla ghi lại rằng hầu như không có thông tin nào được công bố về thói quen và lịch sử vòng đời của chuột gạo đồng lầy kể từ công bố năm 1854 của Audubon và Bachman. [182] Viết về động vật có vú ở Everglades, Thomas E. Lodge ghi lại rằng mặc dù cái tên "chuột" thường được đưa ra để chỉ chuột nâu và chuột đen, vẻ ngoài của chuột gạo có thể dễ mến, thậm chí có phần đáng yêu. JS Steward đã đề xuất chuột gạo đồng lầy làm mẫu sinh vật vào năm 1951 để nghiên cứu một số bệnh nhiễm trùng mà khi đó các động vật gặm nhấm khác được sử dụng thì lại không dễ bị nhiễm bệnh. Chuột gạo đồng lầy khá nhạy cảm với bệnh viêm nha chu (periodontitis) và đã được sử dụng làm hệ thống mẫu dành cho nghiên cứu về bệnh này.

Chuột gạo đồng lầy là vật chủ chủ yếu của vi rút Bayou (BAYV), là tác nhân phổ biến đứng thứ hai của lây nhiễm Virus Hanta ở Hoa Kỳ. Khoảng 16% loài này bị nhiễm và vi khuẩn này phổ biến nhất ở những con già, nặng. Vi khuẩn này có thể lây truyền qua chuột gạo thông qua các vết cắn gây ra trong khi đánh nhau. Nó cũng có mặt trong nước bọt và nước tiểu của chuột gạo, và việc lây nhiễm cho người có thể xảy ra do tiếp xúc với các dịch bài tiết trên. Hai virus hanta có liên quan là virus Catacama và virus Playa de Oro được biết đến lần lượt từ loài Oryzomys couesi ở Honduras và tây Mexico. Một loại virus arenavirus thường liên quan đến chuột woodrats (Neotoma) cũng đã được tìm thấy ở chuột gạo ở Florida. Kháng thể chống lại Borrelia burgdorferi, vi khuẩn gây bệnh Lyme ở Hoa Kỳ, đã được tìm thấy ở chuột gạo đồng ở Virginia, Maryland, Bắc Carolina và Tennessee. [190] Một loại vi khuẩn gây bệnh khác, Bartonella, được biết đến từ những con chuột gạo của Georgia.

Sách đỏ IUCN năm 2016 đánh giá tình trạng bảo tồn của chuột gạo là "Loài ít quan tâm", bởi vì nó là một loài thông thường, phổ biến và ổn định mà không có mối đe dọa lớn xảy ra ở một số khu bảo tồn. Dạng chuột từ Florida Keys đang hiếm và đang trên đà suy giảm và bị đe dọa bởi sự cạnh tranh với chuột đen, sự săn bắt của mèo nhà, sự mất môi trường sống, và mất biến thể di truyền; chúng được coi là có nguy cơ tuyệt chủng. Ở rìa phía bắc trong phạm vi phân bổ, chuột gạo được liệt kê là bị đe dọa ở Illinois, và liệu nó có còn tồn tại ở Pennsylvania hay không là không rõ ràng; chúng có thể xuất hiện từ trước ở các bãi lầy triều ở sông Delaware. Ở Illinois, quần thể của nó có thể đã được hồi phục do vùng đất ngập nước đã được phát triển để bảo vệ các loài chim nước và chim lội và do các vùng ngập nước thường được phát triển ở các khu vực khai thác mỏ bỏ hoang. Một nghiên cứu năm 2001 dự bảo rằng thay đổi khí hậu sẽ giảm phạm vi của loài này ở Texas, nơi chúng đang phổ biến, do đó chúng có thể bị đe dọa bởi việc mất môi trường sống trong tương lai. Một nghiên cứu tại Paducah Gaseous Diffusion Plant cho thấy chuột gạo tích tụ nhiều biphenyl polychlorinated hơn, nhưng lại ít kim loại nặng hơn chuột Peromyscus leucopus.